Chương mới nhất
Giới thiệu truyện
"Vũ Luyện Điên Phong", hay còn được biết đến với tên gọi "Võ Luyện Đỉnh Phong", là một tác phẩm đầy bí ẩn của tác giả Mạc Mặc, ra mắt độc giả vào năm 2015 với hơn 17,46 triệu chữ. Câu chuyện xoay quanh nhân vật Đường Khai, một chàng trai bình thường tại Lăng Tiêu Các, cuộc đời anh ta thay đổi hoàn toàn khi vô tình tìm thấy một cuốn sách đen không chữ. Từ đó, Đường Khai bước vào con đường tu luyện võ thuật đầy gian nan, đầy thử thách.
>> Xem thêm: Truyện Tranh Võ Luyện Đỉnh Phong
Tác phẩm này mang đến một thế giới võ thuật đầy bí ẩn và hấp dẫn. Đường Khai, với ý chí kiên cường và nghị lực phi thường, đã vượt qua mọi khó khăn, thử thách để đạt đến đỉnh cao võ học. Anh ta phải đối mặt với những nguy hiểm rình rập, những kẻ thù mạnh mẽ và những bí mật ẩn giấu trong bóng tối.
"Võ Luyện Điên Phong" là một câu chuyện về sự kiên trì, lòng dũng cảm và khát vọng chinh phục đỉnh cao. Đường Khai, một người bình thường, đã trở thành một võ giả phi thường, một biểu tượng cho sự nỗ lực và ý chí bất khuất.
Cốt truyện của "Võ Luyện Điên Phong" được xây dựng một cách tinh tế và hấp dẫn, với những tình tiết bất ngờ, những cuộc chiến nghẹt thở và những bí mật được hé lộ dần dần. Tác giả Mạc Mặc đã tạo ra một thế giới võ thuật đầy màu sắc, với những nhân vật ấn tượng và những cuộc phiêu lưu đầy kịch tính.
Với hơn 6000 chương, "Võ Luyện Điên Phong" là một tác phẩm đồ sộ, nhưng nó vẫn giữ được sự hấp dẫn và cuốn hút từ đầu đến cuối. Câu chuyện về Đường Khai và hành trình tu luyện của anh ta chắc chắn sẽ khiến bạn say mê và không thể rời mắt.
Đọc full chương: Truyện Vũ Luyện Điên Phong
Danh sách chương truyện
Đang hiển thị 1 đến 50 của 6.003 kết quả
Review truyện
Cảm nhận về truyện Vũ Luyện Điên Phong: Một cuộc hành trình đầy mâu thuẫn
Trong danh sách những tác phẩm cần đọc, "Vũ Luyện Điên Phong" là một câu chuyện dài đầy tiềm năng, nhưng lại khó xếp hạng cao. Sau khi thất vọng với "Bách Luyện Thành Tiên" và "Đế Bá" vì quá dài và nhàm chán, tôi quyết định thử đọc "Vũ Luyện Điên Phong" với hơn 2000 chương bản dịch.
Bắt đầu câu chuyện, Dương Khai, nhân vật chính, là một công nhân bình thường ở Lăng Tiêu Các. Dù yếu về thể chất và khả năng tu luyện hạn chế, anh lại sở hữu ý chí kiên cường và nghị lực phi thường. Điều này khiến tôi nhớ đến Hàn Lập và Lâm Minh Vũ trong "Cực Thiên Hạ", những người cũng dựa vào ý chí, nghị lực và trí tuệ để thành công, thay vì dựa vào may mắn, cơ duyên hay sức mạnh siêu phàm.
Tác giả có vẻ rất thích mô tả các nhân vật nữ một cách gợi cảm, thậm chí có đoạn nhân vật chính được phục vụ bởi một cô gái Bj (tự tìm hiểu trên Google nhé). Tuy nhiên, đây có thể coi là một điểm cộng nhỏ, vì nó góp phần làm cho câu chuyện thêm phần sinh động.
"Vũ Luyện Điên Phong" cũng thể hiện sự sáng tạo khi kết hợp nhiều yếu tố từ các tác phẩm khác, như linh thánh, vị diện, tu luyện từ yêu, ma đến VuMan (như trong "Cầu Ma"). Câu chuyện hé lộ những bí mật từ vị diện này sang vị diện khác, miêu tả các chiêu thức đấu đá một cách tinh xảo.
Tuy nhiên, "Vũ Luyện Điên Phong" cũng có những điểm yếu khiến tôi không thể hài lòng. Đầu tiên, nhân vật chính Dương Khai ngày càng hành động theo cảm xúc hơn là lý trí. Ban đầu, tác giả ca ngợi ý chí mạnh mẽ, nghị lực và kiên cường của anh. Nhưng khi câu chuyện phát triển, Dương Khai lại trở nên hấp tấp, liều lĩnh vì những người không quen biết. Lý do cho điều này là vì tác giả muốn tạo ra những tình huống khó khăn và bí ẩn cho nhân vật chính. Tuy nhiên, những tình huống này lại trở nên phổ biến đến mức không thể tin được. Ít truyện nào có nhân vật chính hành động hấp tấp vào bí ẩn như vậy.
Hơn nữa, Dương Khai có xu hướng liên kết với quá nhiều người quen. Họ trở nên quá mức được nhờ đến, đến mức Dương Khai phải nâng cả mấy tông môn lên cùng, sau đó nâng cao cả bạn bè lên mức độ cao ngang với những sinh vật huyền bí sống hàng ngàn năm ở những vị trí cao hơn. Điều này khiến câu chuyện trở nên vô cùng u ám và không hấp dẫn.
Về phần bối cảnh, tác giả học theo mô típ của "Tiên Nghịch" cho một triều đại, trên một lục địa rồi tiến lên cả tinh vực, sau đó mở rộng hơn. Nhưng điều đáng tiếc là khi Dương Khai du hành qua vũ trụ cấp cao, không được mô tả to lớn như ban đầu. Đôi khi cảm thấy như một tô phở khổng lồ quảng cáo sẽ có đủ loại thịt gà, bò, cá mập, cá voi, nhưng cuối cùng chỉ được nhìn chứ không được thưởng thức.
Ngoài ra, tác giả dành quá nhiều dòng văn cho những phần nói linh tinh hoặc không rõ ràng, như sau: Thường xuyên xuất hiện các tình tiết nam hiếp nữ, ánh mắt dã man, với một đám tâm lý trẻ trâu nói giọng ưc hiếp từ cấp thấp đến cấp cao, từ thành phố đến quán ăn. Rồi khi tuyệt vọng, Dương Khai xuất hiện, sau đó đám đông bắt đầu bình luận kiểu mày chết chắc kẻ xấu, mỉa mai, khinh thường, và sau đó cả làng ngạc nhiên. Chiêu này được sử dụng nhiều trong các truyện của Thiên Tằm Thổ Đậu, chủ yếu để kích thích tâm lý độc giả, nhưng trong truyện này, nó được sử dụng quá nhiều đến mức gây chán ngán.
Liên quan đến bản chất con người, việc rèn luyện cũng không khác. Ở mức thấp, nhân vật phụ được mô tả sống hàng ngàn năm với trí tuệ và ý chí phi thường mới có thể tiến tới cấp Thánh và Vương. Khi leo lên cao hơn, mặc dù có điều kiện tốt hơn, nhưng không thể để cho những kẻ bồi bàn vô nghĩa lên cấp Vương hay những đứa công tử không có tư duy, tâm lý yếu kém, nhưng lại muốn tu lên cấp Thánh Vương. Rõ ràng, việc miêu tả về bạn bè trong quá trình tu lên Thánh Vương không chỉ cần linh khí và tài liệu, mà còn cần sự tư duy, cảm nhận, ý chí... Những người trẻ trâu não tàn sẽ không thể đạt đến cấp Phản Hư, Hư Vương, nơi yêu cầu trí tuệ siêu việt, cảm nhận thiên đạo. Cao thủ từ già đến trẻ ở cấp cao đã tu luyện lâu năm cần có trí tuệ và tâm tính cân bằng, bình tĩnh... không phải là vội vã, nhưng khi đối mặt với bạn bè, họ thường thấy các cao thủ hành động bộp chộp, nóng vội, ghen tị và tham lam...
So sánh trong truyện "Đại Kiếp Chủ", ví dụ như nhân vật Đông Hoàng Sơn, một tinh anh kiêu hùng, khi đối đầu với bạn bè như Phương Nguyên, không hề ghen tị hay coi thường người xuất thân kém cỏi hơn, không bao giờ lợi dụng người khác mà luôn tự tin vào bản thân, so tài một cách công bằng.
Tóm lại, "Vũ Luyện Điên Phong" dường như chỉ là sự kết hợp và tái sử dụng ý tưởng từ nhiều tác phẩm khác, rồi ghép lại và kéo dài một cách lê thê, có lẽ để thỏa mãn lòng theo chủ nghĩa anh hùng Trung Hoa, với mong muốn nâng cao cấp độ cứu thế cho đất nước từng bước thang lên đỉnh cao nhất, trở thành vô địch không ngừng. Như Thạch Hạo ở "Thế Giới Hoàn Mỹ", cũng chỉ vì nỗ lực cứu sống bạn bè và người thân mà thôi.